QUY Y TAM BẢO

Quy y Tam Bảo là nương tựa ở Phật, Pháp, Tăng; không những Phật, Pháp, Tăng ở ngoài và chính ở tự tâm ta nữa.

Mỗi khi làm quấy , nói sai, lòng ta thấy hổ thẹn, lương tâm bị dày vò cắn rứt, cái biết khiển trách điều quấy, khen ngợi việc làm lành là tánh sáng suốt của ta,đó như là Phật vậy.
Trông thấy người đau khổ, ta nghe lòng nao nao thương xót, muốn cứu giúp họ, là tâm từ bi sẳn có của ta, nó chính là giáo pháp.

Thấy cảnh thuận hòa êm ấm của gia đình người, lòng ta khởi mến chuộng, nghe những việc nồi da xáo thịt, ta cảm thấy bất mãn, ấy là lòng thuận hòa sẵn có của ta, nó là Tăng vậy

Chúng ta trở về với tánh sáng suốt, với tâm từ bi, với lòng thuận hòa của ta tức là Quy y Tam Bảo, vì Phật là sáng suốt, Pháp là từ bi, Tăng là hòa thuận. Trở về với thể tánh sáng suốt ta sẽ sa thải bọn quỷ si mê. Trở về với tâm từ bi ta quyết thanh trừng bọn ma tham lam. Trở về với lòng hòa thuận , ta cố trừ diệt con ma nóng giận. Vì thế Quy Y Tam Bảo không có nghĩa hoàn toàn ỷ lại, mà chính là phương pháp bỏ xấu về tốt, dứt khổ cầu vui rất tốt vậy.

Nói về năm giới cần phải giử sau khi Quy Y

Nhân loại hiện sống trong hồi hộp lo âu, trong hải hùng kinh sợ, cho đến cảnh máu sông biển lệ đều bởi mọi người không biết giử " ngũ giới" mà ra. Ngày nào nhân loại thức tỉnh, biết áp dụng "ngũ giới" vào đời sống thực tế, ngày ấy thế gian đau khổ này sẽ trở thành thiên đường hiện tại.

Chẵng những thế, ngũ giới còn công dụng làm cơ bản đưa người đến chổ giải thoát an lạc. Người đã phát tâm quy Y Tam bảo là đã bước chân lên nấc thang giải thoát, nhưng nếu không giử năm giới là chỉ mới bước một nấc đầu rồi dừng lại, không thể tiến đến giải thoát thật sự được. Vì thế , sau khi quy y mỗi người cần phát nguyện giữ giới để mạnh tiến trên đường giải thoát.

Ngũ giới là năm điều răn cấm do Đức Phật chế ra. Năm điều này y cứ trên tâm từ bi, trên phương diện dứt trừ tội lỗi mà thành lập. Đức Phật không bắt buộc chúng ta phãi giữ, nhưng để cho tâm từ bi tăng trưởng, cho tội lỗi tiêu trừ, mỗi người chúng ta phải tự phát nguyện giữ gìn. Bởi vì giáo lý của Phật là những phương thuốc cứu khổ chúng sinh, chúng sinh muốn thoát khổ phải y theo đó tu hành và tuân theo lời răn cấm của Ngài. Như ông lương y chế những phương thuốc hay trị lành mọi căn bệnh của bệnh nhân, nhưng trước khi uống thuốc , bệnh nhân phải triệt để theo lời ông dạy và phải vâng giữ những lời ông bảo phải kiêng. Bênh nhân biết kiêng cữ đúng pháp thì thuốc mới hiệu nghiệm. Cũng thế, chúng sinh biết vâng giữ giới luật thì tu theo đạo Phật mới thật sự giải thoát.

Tất nhiên giới luật Phật không bắt buộc chúng ta giữ hết. Tùy khả năng, hoàn cảnh, mỗi người giữ được bao nhiêu, tốt bấy nhiêu. Bởi vì giới là những cái cửa của ngôi nhà công đức, nếu chúng ta đóng được một cửa thì đỡ được một phần giữ gìn trộm cướp , đóng hai cửa thì đỡ hai phần, đóng trọn vẹn thì chúng ta hoàn toàn an ổn, mặc tình vui chơi an nghỉ. Thế nên "năm giới" rất cần thiết và hệ trọng đối với người đời.

NĂM GIỚI là:
+ Không giết hại
+ Không trộm cướp
+ Không tà dâm
+ Không nói dối
+ Không uống rượu

Chúng ta giữ được năm giới là biết cải tạo bản thân mình từ phàm tục đê hèn lên Hiền Thánh thanh cao. Trái lại, kẻ buông lung không giữ năm giới, là từ địa vị con người lần xuống hố ác thú. Vì tính sát hại, cướp giựt, dâm bôn, điêu ngoa, nóng nảy là thú tính, nếu để chúng tăng trưởng tự do trong người, thì người chỉ còn là hình thức con người, chứ tâm hồn đã trở thành lang sói. ngược lại, hạn chế được những thú tính đó, mới là một con người trọn vẹn. Mỗi cá nhân tốt chung sống trong một gia đình thì gia đình trở thành tốt. Nhiều cá nhân tốt chung sống hòa hợp thành một xã hội thì xã hội tốt. Năm giới có công năng cải tạo con người tốt nên nó là nền tảng xây dựng gia đình và xã hội tốt vậy.

ĐIỀU CẦN SUY NGẪM:

Có người nghĩ: loài ruồi, muỗi, rắn, rít, cop, sói là thứ độc mang vi trùng, ngậm nọc độc giết người, nếu Phật cấm giết hại nó, một ngày kia chúng sinh sản khắp mặt đất thì con người phải tiêu diệt?

- Chúng ta phải biết chủ tâm của Phật là cấm giết hại "con người" nhưng trên mặt tâm lý muốn khỏi quả lớn - giết người - cần phải dứt trừ những nhân nhỏ - giết các con vật. Những đứa bé khi lên ba, lên năm ra sân gặp chuồn chuồn, bươm bướm chụp, đập , ngắt cánh, bốp đầu. Nếu cha mẹ nó thấy mà không rầy la, đến 12, 13 tuổi chúng sắm ná, giàn thun bắn chim, đến 20, 25 tuổi chúng đâm họng heo, đập đầu bò vẫn không bị ngăn cấm; đã quen tay giết hại, nên khi giận ai chúng dám đập đầu, đâm họng như thường. Ngược lại, đứa bé băt chuồn chuồn đã bị cha mẹ cấm, từ bé đến lớn không dám cắt cổ một con gà, thì khi giận người nó dám đâm chém chăng? Bởi luật pháp cấm quả mà không dứt nhân nên trong xã hội vẫn xảy ra những vụ giết hại nhau không ngớt. Do đó người Phật tử quyết định không được giết người. Để tránh quả to ấy , dứt lần những nhân gần là không giết các con vật lớn. Còn các con vật nhỏ chỉ tránh không nên giết vô cớ và ác tâm

Hoặc có người nói: "Trong lúc trẻ tuổi còn phải bay nhảy với đời hoặc do hoàn cảnh nên không thể giữ trọn năm giới, nên tôi chưa tu theo đạo Phật được?"

- Phật đâu bắt buộc tu theo Đạo Phật là phải giữ hết năm giới đâu, tùy sức mình hoàn cảnh mình, giữ được bao nhiêu cũng tốt, có giữ còn hơn không. Như vậy, đâu phải giữ đủ năm giới mới tu theo Phật được. Xét ký ra, trong đời tu ai tệ gì gắng giữ cũng được vài giới thì có ai mà không tu theo đạo Phật được

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

THUYẾT NÓI VỀ SÁT ĐẠO DÂM

QUAN ĐIỂM ĐẠO PHẬT VỀ BÙA CHÚ LỖ BAN VÀ NĂM ÔNG

CHỮ NHỊN