Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2014

TÂM TÍN HAY TÂM TƯỞNG

Hình ảnh
Chuẩn bị tiễn Rắn đi bằng một câu chuyện do cố Ni Sư Trí Hải kể Vào khoảng năm 1978, chùa chúng tôi xảy ra một biến cố làm cho tất cả mọi người có thêm kinh nghiệm rùng rợn về tái sinh và nghiệp báo. Nếu biến cố này xảy ra trước 75 thì chắc chắn những tờ nhật báo tha hồ khai thác để làm tiền thiên hạ, và chùa chúng tôi cũng sẽ bị ảnh hưởng không ít vì cái cảnh dập dìu tài t ử giai nhân đua nhau tới chùa tìm hiểu sự vụ hòng kiểm chứng những lời tường thuật của báo chí. Nhưng vì sự cố đã xảy ra vào một thời rất căng cho các chùa chiền, thêm nữa chùa chúng tôi ở nơi thật hẻo lánh trên núi thì còn ai biết được một sự cố hi hữu đã xảy đến. Đương sự hiện nay là một ni cô đã ngoài ba mươi, tốt nghiệp đại học và đang ở Sàigòn để theo cao học. Một hôm về thăm chốn tổ - chùa Trúc Lâm nằm trên đường đi lăng Khải Định - chúng tôi gặp nhau và nhân lúc cao hứng y đã kể lại chuyện đời của y cho tôi nghe. Tâm Tưởng - pháp danh cô bé lúc mới vào chùa - trước kia vào khoảng 1978, là một nữ sinh viên đại

Vì Sao Cuộc Đời Quá Bất Công?

Hình ảnh
TRUYỆN CỔ PHẬT GIÁO Ngày xưa, khi Phật còn tại thế, một thanh niên vì thấy sự bất bình đẳng và những sai biệt trong xã hội nên muốn tìm ra sự thật của kiếp người. Anh đã thưa hỏi nhiều vị đạo sư nổi tiếng mà chưa một vị nào giải đáp được thỏa mãn tâm tư, nguyện vọng của anh, nghe đồn Phật là bậc xuất trần thượng sĩ, có thể giải quyết được mối nghi ngờ của nhiều ngườ i bất kể là tín đồ tôn giáo nào, anh đã tìm đến đức Phật. Sau khi đảnh lễ và vấn an đức Thế Tôn xong, anh cung kính ngồi sang một bên thưa hỏi đức Phật: “Vì cớ sao có sự bất công và sai biệt quá lớn của tất cả chúng sinh trên thế gian này, kẻ quý phái cao thượng, người hạ liệt thấp kém, người sống lâu, kẻ chết yểu, người giàu sang, kẻ nghèo khổ, người nhiều bệnh, kẻ ít bệnh, người quyền cao chức trọng, kẻ nô lệ thấp kém, người đẹp đẽ dễ thương, kẻ xấu xí khó nhìn, người thông minh sáng suốt, kẻ ngu dốt tối tăm?” Đức Phật tóm gọn lại bằng một ý chính như sau: "Này chàng thanh niên, các chúng sinh loài có tình thức là ch

NGƯỜI CHO PHẢI CÁM ƠN

Hình ảnh
Khi ta cho ai một vật gì, giúp ai một điều gì, ban cho với một điều kiện thì ta luôn cảm thấy không hài lòng thỏa mãn bởi vì điều kiện ta đòi hỏi người khác ít khi nào được đáp lại đầy đủ như ý. ...Trong tâm ta còn tham cầu, còn điều kiện, còn mong chờ đòi hỏi thì không bao giờ ta cảm thấy an lạc cả. Trong Sáu Phương Pháp Đưa Người Đến Bờ An Lạc Rốt Ráo (Lục Độ Ba La Mật), n hững người con Phật đều rõ lời Phật dạy là Bố Thí, Trì Giới, Nhẫn Nhục, Tinh Tấn, Thiền Định, Trí Huệ, đều phải ba la mật, nghĩa là rốt ráo vẳng lặng. Người cho, người nhận, vật cho đều không (đẳng tam luân không tịch) thì mới rốt ráo vượt qua đến bờ bên kia giác ngộ, giải thoát đau khổ ràng buộc (*) Thiền Sư Seistsu kêu gọi tín đồ đóng góp để xây một thính đường mới rộng lớn hơn vì số lượng người đến nghe pháp quá đông; giảng đường hiện tại không đủ sức chứa. Umezu, một thương gia giàu có, hiện diện tại buổi kêu gọi ủng hộ đó, cúng dường 500 đồng tiền vàng. Ông ta mang tiền dến đưa tận tay Thiền Sư Seistsu và Thi

Lời Dối Trá Tạo Ra Vận Mệnh

Ở phủ Hà Giang có người tên là Phùng Thụ Nam, thông minh và viết văn hay. Nhưng anh ta đã lưu lạc ở kinh thành suốt hơn 10 năm trường mà vẫn không thành công. Mỗi khi gặp được cơ duyên thì cuối cùng luôn luôn bị tan vỡ. Khi anh ta nhờ người khác giúp, thì ngoài mặt họ bằng lòng nhưng thực tế là không hề quan tâm gì đến anh ta cả. Cuộc sống của anh ta rất khó khăn, trong lòng vô cùng thất vọng và buồn rầu. Có một lần, anh ta vào miếu khẩn cầu Thần l inh gợi ý và hướng dẫn cho vận mệnh của mình. Đêm đó, anh ta mơ thấy một vị Thần nói với mình: "Anh chớ oán giận đường đời gian khổ. Thực ra, vận mệnh cả đời anh đều là tự anh tạo thành cả, oán hận có ích gì? Kiếp trước anh thích dùng lời dối trá để giành được tiếng thơm là một vị trưởng lão trung hậu. Thấy người khác gặp việc khó khăn, anh biết rõ việc đó không thể thành công, nhưng lại cực lực xúi bẩy người khác làm, khiến người ta cảm ơn anh đã tán thành và gợi ý cho họ. Thấy kẻ ác phạm pháp, biết rõ hành vi tội lỗi của người đó

Cậu Bé Đánh Giày

Hình ảnh
Năm 12 tuổi, vào 1 buổi xế chiều có 1 người khách là chủ 1 tiệm giặt ủi và nhuộm áo quần đến chiếu cố, 3 đứa trẻ chạy lại chào hàng. Ông chủ tiệm nhin vào 3 cặp mắt van xin khẩn khoản đó, không biết quyết định chọn đứa nào. Cuối cùng ông ta nói: “Đứa nào cần tiền nhất, thì tôi cho nó đánh giầy và sẽ trả công 2 đồng.” Công đánh 1 đôi giầy chỉ có 20 xu, 2 đồng đúng là 1 món tiền rấ t lớn. 3 cặp mắt đều sáng lên. Một đứa nhỏ nói: “Từ sáng đến giờ cháu chưa được ăn gì cả, nếu không kiếm được tiền hôm nay, cháu sẽ chết đói!” Đứa khác nói: “Nhà cháu đã hết thức ăn từ 3 ngày nay, mẹ cháu lại đang bệnh, cháu phải mua thức ăn cho cả nhà tối nay, nếu không thì lại bị ăn đòn…” Cậu Lula nhìn vào 2 đồng bạc trong tay ông chủ tiệm, nghĩ ngợi 1 lúc, rồi nói: “Nếu cháu được ông cho kiếm 2 đồng này, thì cháu sẽ chia cho 2 đứa đó mỗi đứa 1 đồng!” Câu nói của Lula làm ông chủ tiệm và 2 đứa nhỏ kia rất ngạc nhiên. Cậu giải thích thêm: “Tụi nó là bạn thân nhất của cháu, đã nhịn đói hết 1 ngày rồi, còn chá

Những Người Lơ Đễnh

Hình ảnh
Lửa nào bằng lửa tham ... Câu chuyện này xảy ra khi đức Thế Tôn ở tại Kỳ Viên, liên quan đến năm người thiện tín. Khi đức Phật ở tại tinh xá Kỳ Hoàn, có năm tín đồ nghe Ngài giảng pháp, họ đảnh lễ Phật và lui ngồi một bên. Phật không hề nghĩ rằng: "Người này dòng Sát-lợi, người kia dòng Bà-la-môn, người nay giàu, người kia nghèo. Ta giảng rộng cho người này, không giảng rộng cho người kia". Những việc này không liên quan đến đề tài Phật thuyết giảng, mọi người đều bình đẳng trước pháp, và Phật giảng dạy như nhau. Nhưng năm người ngồi trước Phật, kẻ thì ngủ gục, người thì lấy ngón tay bươi trên đất, người đong đưa cành cây, người thì ngó lên trời. Chỉ có một người chăm chú nghe. Tôn giả A-nan đứng quạt hầu Phật, quan sát cử chỉ của năm người ấy, và sau đó bạch Phật: - Bạch Thế Tôn, Ngài giảng dạy như tiếng sấm rền, mà những người ngồi nghe như thế, như thế. - Này A-nan, ông có biết họ không? - Bạch Thế Tôn, không. - Người ngủ gục ấy, đã từng làm rắn trong năm

LƯƠNG TÂM ĐÁNG GIÁ BAO NHIÊU

Hình ảnh
Hà Tam là lái xe chở hàng hóa. Hôm nay, xe đang bon bon chạy trên đường bỗng nhiên "khực" một cái rồi dừng lại. Hỏng rồi! Hà Tam xuống xe đến bên vệ đường vác hai hòn đá to chặn bánh sau lại rồi chui vào gầm sửa xe. Khoảng hơn hai tiếng đồng hồ thì xong. Hà Tam lên xe nổ máy chuẩn bị đi tiếp. Đúng lúc đó có một ông lão chăn bò bên cạnh đường chạy đến đập đập tay vào  cửa xe, nói rất to: "Này anh lái xe, anh đánh rơi đồ kìa!". Ông lão vừa nói vừa chỉ chỉ về phía sau xe. Hà Tam đoán ông lão nhắc đến hai hòn đá chặn bánh sau xe mà mình vác ra lúc nãy. Hà Tam toét miệng cười, nói do vội đi nên quên mất. Nói vậy song anh ta vẫn cố ý nhấn ga cho xe chạy. Ông lão vừa đuổi theo vừa quát to: "Anh làm người như thế à? Làm người phải có lương tâm chứ? Anh bỏ hai hòn đá to ở trên đường để cho người ta…" Những lời trách cứ của ông lão chăn bò bị bỏ lại cùng đám bụi phía sau xe. Hà Tam cười thầm trong bụng: Lương tâm giá bao nhiêu tiền một cân? Chạy hơn trăm cây số vào

Chết Rồi Tiền Có Cứu Ta Không ?

Hình ảnh
Xưa có người hà tiện, vô cùng keo kiệt, trước nay chưa từng bố thí cho ai một xu nào. Đối với chính mình ông ta cũng hết sức keo kiệt, không dám ăn tiêu, hưởng thụ, chỉ... thích cất chứa tiền vàng. Ông chôn cất tiền vàng tích trữ được trong một căn phòng bí mật. Mỗi khi mặt trời sắp lặn, ông ta luôn ngồi đếm lại số tiền vàng mình chôn cất. Khi nào đếm xong mới yên tâm đi ngủ. Ngày nào cũng như vậy, trong suốt 50 năm ròng rã, tổng cộng ông tích cóp được ba vạn đồng tiền vàng. Một đêm nọ, người hà tiện ấy vừa đếm lại tiền vàng, vừa nghĩ: “Cả đời mình đều dành hết cho việc tích chứa tiền của, sau đó đổi thành vàng đem chôn cất, trước nay chưa có ngày nào vui cả. Hiện tại đã có đến ba vạn đồng tiền vàng, bắt đầu từ ngày mai mình sẽ không tích chứa tiền vàng nữa, nên hưởng thụ cuộc sống sung sướng.” Trong lúc ông đang miên man suy nghĩ như thế, đột nhiên thấy trong phòng xuất hiện một người già mặc đồ đen, sắc thái nghiêm túc, vẻ mặt khó ưa. Người hà tiện kinh hãi vô cùng, cho rằn

NHỜ CÂU NIỆM PHẬT BÉ HẠNH THOÁT CHẾT

Hình ảnh
Đức Phật nói: “ Ai thành tâm xưng niệm 1 câu : NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT…sẽ diệt trừ hết tội lỗi trong 80 ức kiếp ( 1 ức là 100.000, vậy 80 mà nhân cho 100.000 thì phải nói là rất nhiều; 1 kiếp là 1 đời đã sống ). Cháu Hạnh từ bệnh viện trả về đến nhà chỉ còn là một bộ xương cách trí, thoi thóp trong hơi thở như một con mèo quặc quẹo sắp sẽ ra đi. Bé Nguyễn Ngọc Mỹ Hạnh 9 tuổi ( 2010 ) Cha của cháu là Bùi Ngọc Châu 42 tuổi và mẹ là Nguyễn thị Hương 37 tuổi ( bé lấy họ mẹ, tên lót của cha) Cư ngụ Phường 11, Quận Bình Thạnh, TP.HCM Như mọi ngày bình thường cháu Hạnh vẫn mạnh khỏe vui chơi, nhưng hôm đó vào ngày 08 tháng 9 năm 2010 khoảng gần 11 giờ đêm đang xem Tivi bỗng nhiên Bé bị ngất xỉu. Sau một lúc sơ cứu không hiệu quả gia đình và bà con chòm xóm vội chở đi cấp cứu ở bệnh viện Nhân Dân Gia Định các BS đã chẩn đoán là chứng bệnh “Viêm não nhật Bản” ! Một ngày nằm ở phòng cấp cứu thấy không khả quan, các BS nơi đây cho chuyển bé Hạnh đến bệnh viện Nhi Đồng 2 và được nhập vi

Thất bại lớn nhất của con người là ngã mạn

Hình ảnh
Người ngã mạn là người coi trọng “cái tôi” của mình lên trên hết. Nó là biểu hiện sự so sánh của tâm hơn thua với mọi người, đặc biệt là không chịu nhún nhường bất cứ một ai. Họ là người luôn khinh thường người khác vì nghĩ mình giỏi hơn người, từ đó dẫn đến chủ quan mà quyết định sai lầm do không có suy nghĩ chín chắn dẫn đến thất bại trong cuộc đời bị mọi người bỏ rơi Hôm trước tôi gặp lại một bạn trẻ .đã lâu lắm chúng tôi không được ngồi chia sẻ với nhau , được biết cậu này mọi người nhận xét là người ngã mạn thường khinh thường người khác với tâm lý cố chấp, bảo thủ và độc đoán cho rằng mình hơn người.. về mọi mặt, vì chấp ngã, tự ái nặng nề nên cậu ta lúc nào cũng thấy mình hay, mình giỏi hơn thiên hạ nên dễ dàng coi thường người khác. Từ chỗ thấy mình hơn do chấp vào “cái tôi” này mà đã tạo ra bao phiền muộn, khổ đau cho nhiều người. Tiếp cận và chia sẻ mới thấy cậu ta thật sự ngã mạn, Cậu tỏ ra biết đọc thuộc tụng một số bài kinh và làm việc nào đó được thành công ,nói chuy

PHÁP CÚ SỐ 54

Hình ảnh
Hương các loài hoa thơm Không ngược bay chiều gió Nhưng hương người đức hạnh Ngược gió khắp tung bay Pháp cú số 54

Cuốn Sách và Giỏ Đựng Than

Hình ảnh
Mỗi buổi sáng, ông cụ đều dậy rất sớm để đọc sách. Có những cuốn sách ông đã đọc nhiều lần, đến mức cuốn sách sờn cũ, nhưng lúc nào ông đọc cũng say mê và chưa một buổi sáng nào ông quên đọc sách. Cậ...u cháu trai cũng bắt chước ông, cũng cố gắng mỗi ngày đều ngồi đọc sách. Rồi một ngày, cậu hỏi ông: - Ông ơi, cháu cũng thử đọc sách như ông, nhưng cháu không hiểu gì cả. Hoặc là có những đoạn cháu hiểu, nhưng khi gấp sách lại là cháu quên ngay. Thế thì đọc sách có gì tốt đâu mà ông đọc thường xuyên thế ạ? Ông cụ lúc đó đang đổ than vào lò, quay lại nhìn cháu và chỉ nói: - Cháu hãy đem cái giỏ đựng than này ra sông và mang về cho ông một giỏ nước nhé! Cậu bé liền làm theo lời ông, dù rằng tất cả nước đã chảy ra hết khỏi giỏ trước khi cậu bé quay về đến nhà. Nhìn thấy cái giỏ, ông cụ cười và nói: - Nước chảy hết mất rồi! Có lẽ lần sau cháu sẽ phải đi nhanh hơn nữa! Rồi ông bảo cậu bé quay lại sông lấy một giỏ nước. Lần này cậu bé cố chạy nhanh hơn, nhưng lại một lần nữ

Chú chó 3 tháng tuổi canh xác chó chị suốt 2 ngày

Hình ảnh
Hình ảnh chú chó 3 tháng tuổi với gương mặt buồn rầu ngồi cạnh bên xác chó chị suốt 2 ngày liền khiến người qua đường cảm động rơi nước mắt. Nhiều người dân tại quận Pixian, tỉnh Tứ Xuyên, phía Tây Nam Trung Quốc cho biết họ đã nhìn thấy chú chó con này ngồi canh xác chó chị không rời nửa bước suốt mấy ngày liền. Trước đó, do bị xe đâm trúng nên con chó màu xám đã chết ngay trên đường. Lúc đó, chú chó con với bộ lông màu nâu đã xuất hiện và ngồi bên cạnh canh chừng xác chó chị, rồi luôn đưa mắt về phía người đi đường để cầu xin sự giúp đỡ. May thay, một người hảo tâm đã nhặt xác chó chị đặt vào vệ đường. Tưởng chừng mọi chuyện chỉ dừng lại ở đó. Thế nhưng, phải 2 ngày sau đó, người ta vẫn nhìn thấy chú chó con ngồi đó, liên tục hích vào người chó chị. Cảnh tượng khiến người qua đường vô cùng xúc động. Sau khi nhận được tin báo, Trung tâm bảo vệ động vật địa phương đã tới chôn cất con chó màu xám đáng thương rồi đem chú chó con 3 tháng tuổi về chăm sóc. Ngay cả lúc mọi người đặt

Chết Mòn Trong Mơ Mộng Ảo Tưởng

Hình ảnh
Có một anh nông phu được dịp đến thành Vương-xá thăm chơi. Sau khi trở về, lúc nào mặt mày cũng ủ rũ, buồn thiu. Bạn bè hỏi anh bị sao vậy, anh chỉ im lặng không đáp,... thường xuyên ngồi ngớ người ra và than ngắn thở dài, như có chuyện gì ưu tư phiền muộn lắm. Lâu ngày chày tháng, anh nông phu sinh bệnh. Mà bệnh càng ngày càng trầm trọng, đến nỗi cơm ăn cũng không vào, suốt ngày nằm mãi trên giường. Có người bạn thân thấy vậy lo lắng quá, gạn hỏi anh: – Rốt cuộc anh bị làm sao vậy? Cứ nói ra, không chừng tôi có thể giúp được! Anh nông phu buồn rầu, ngần ngại đáp: – Khi ở trong thành Vương-xá, tôi đã được thấy mặt công chúa. Dung mạo như tiên nữ của nàng thật sự làm tôi không thể nào quên được. Tôi muốn bày tỏ với nàng về tình cảm tôi dành cho nàng, muốn cưới nàng về làm vợ, nhưng chẳng có được cơ hội. Tôi nghĩ bệnh của tôi chắc là vĩnh viễn không thể nào khỏi được. Người bạn thân liền khuyên nhủ anh: – Con gái trong thiên hạ nhiều như vậy, bạn hà tất chỉ nghĩ đến riêng

TÁM ĐIỀU GIAN DỐI CỦA MẸ

Câu chuyện bắt đầu khi tôi còn là một đứa bé; Tôi là con trai của một gia đình nghèo. Chúng tôi luôn thiếu ăn. Khi nào đến giờ ăn, mẹ lúc nào cũng nhường phần ăn của bà cho tôi. Trong khi sớt cơm của bà sang chén của tôi, mẹ thường nói “ Ăn cơm đi, con trai của mẹ. Mẹ không đói.” Đó là lời gian dối thứ nhất của mẹ. Khi tôi đang trưởng thành, mẹ thường dành thời giờ đi câu cá bên sông gần nhà, bà hy vọng bắt được cá để cho tôi có thêm thức ăn dinh dưỡng cho mau chóng lớn. Nếu bắt được cá, mẹ thường nấu món canh cá tươi để tôi ăn uống được ngon hơn. Trong lúc tôi đang ăn, mẹ thường ngồi cạnh tôi gặm những xương cá còn sót chút thịt mà tôi vừa ăn xong. Lòng tôi thật xót xa khi thấy mẹ làm vậy. Tôi bèn dùng đũa sớt phần cá cho bà. Nhưng ngay lập tức mẹ liền từ chối và bảo rằng: “Ăn cá đi con. Mẹ không thích cá lắm đâu!” Đó là lời gian dối thứ hai của mẹ Rồi khi tôi lên trung học, để có tiền cho tôi ăn học mẹ nhận hàng đóng xếp các hộp diêm về nhà làm để kiếm thêm chút í

Bạn Là Một Cái Cây Cho Người Khác

Thuở xưa, có một người đàn ông không làm được điều gì to tát cả, không có tiền và chán nản. Một đêm, ông ta cuối cùng không đủ can đảm để sống thêm và đi đến một vực thẳm sửa soạn nhảy xuống. Trước khi tự tử, ông ta khóc rất lớn và hồi tưởng tất cả những khổ nạn trong suốt cuộc đời của ông ta. Trên một tảng đá cạnh cái vực có một cây nhỏ. Sau khi nghe người đàn ông khóc lóc, kể lể, cái cây cũng khóc vô cùng thảm thiết. Khi người đàn ông thấy. .. cái cây cũng khóc, ông ta hỏi “Cây cũng khóc hả. Có phải cây cũng chịu đựng nhiều đau khổ như tôi không?” Cái cây nói “Tôi là một cái cây đau khổ nhất trên thế gian. Nhìn tôi đi, sống trên cái tảng đá, chỉ toàn là đá, không có đất để sinh sản và không có nước để uống. Tôi không đủ ăn suốt đời. Hoàn cảnh đau khổ này làm các cành cây của tôi khô đét và không nẩy nở được, vì thế trông tôi rất thảm não từ lúc mới sinh ra. Gốc của tôi rất cạn làm cho tôi không đứng vững trước gió, và không thể chịu nỗi cơn lạnh trong mùa đông. Trông tôi rất yế