KHÔN DẠI DO TA

Mặt trời hồng gác núi.
Đừng luyến tiếc nắng tà.
Mặt trời mọc rồi lặn.
Ta trẻ rồi ta già.
Tấm thân chìm lại nổi,
Khôn dại có sao mà.
Ai tránh khỏi hạn lớn? 
Đừng tìm cách lánh xa.
Hãy tu hành chính đạo,
Không lạc vào rừng tà.

(ST)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

THUYẾT NÓI VỀ SÁT ĐẠO DÂM

Lời Khấn Nguyện Linh Thiêng

NỢ MẠNG CHÚNG SANH