Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2015

Làm Việc Thiện Không Đúng Dễ Tạo Nghiệp

Hình ảnh
Bàn luận rõ ràng về thiện Nếu xét một cách tinh tường mà nói, thì thiện có chân có giả, có ngay thẳng có khuất khúc, có âm dương, có phải hay chẳng phải, có thiên lệch hay chính đáng, có đầy có vơi, có tiểu có đại, có dễ hay khó, đều cần bàn luận rõ ràng. Làm việc thiện mà không hiểu rõ đạo lý, cứ tự cho việc mình làm là thiện, ắt không tránh khỏi việc tạo nghiệp, uổng phí mất tâm tư một cách vô ích. Thế nào là chân thiện và giả thiện? Xưa có một số nho sinh yết kiến Trung Phong hoà thượng (một vị cao tăng triều đại nhà Nguyên) hỏi: “Nhà Phật bàn thiện ác báo ứng như bóng theo hình, tức làm lành gặp lành, làm ác gặp ác, nay có người nọ thiện mà con cháu không được thịnh vượng, mà kẻ kia ác thì gia đình lại phát đạt, vậy là Phật nói về việc báo ứng thực vô căn cứ sao?” Hoà thượng nói: “Người phàm tâm tính chưa được tẩy sạch, chưa được thanh tịnh, tuệ nhãn chưa khai, thường nhận thiện làm ác, cho ác là thiện; người như vậy không phải là hiếm có, đã tự mình lẫn lộn phải trái cho ác l

Bài Học Quý Giá Về Tai Nạn

Hình ảnh
Vừa qua tôi bị một tai nạn tuy nhẹ nhưng kéo dài gần tháng trời không đi lại được đã gây cho tôi và vợ con không ít vất vả, lo lắng. Trong suốt thời gian đó, mọi sinh hoạt thường ngày như tập thể dục, tụng kinh niệm Phật đã thành thói quen lâu nay đều bị dừng lại. Ngoài ra, tôi còn bồn chồn lo nghĩ không biết liệu xương có bị nứt, bị gãy, không biết liệu có đi lại được nữa không. Sáng hôm ấy, trên đường đi biển, tai nạn đã xảy đến với tôi làm cánh tay và chân phải của tôi bị xây xát nhiều chỗ, máu me chảy thành dòng. Nhiều người ở bên đường đỡ tôi dậy và khuyên đi bệnh viện. Trước đây, nhiều lần nghe nói đến tai nạn xảy ra cho người, tôi xuýt xoa tội nghiệp cho họ mà chưa bao giờ nghĩ là điều đó có ngày xảy đến với mình. Nên khi đối diện với bất trắc tôi thấy thật lúng túng! Sau khi dùng dầu nóng sát trùng các vết thương, thấy tay chân cử động được nên tôi đứng dậy lên xe tiếp tục hành trình và sau đó vội về nhà. Đến nhà, bước lên cầu thang, tôi chỉ kịp nằm dài trên giườn

NHÂN QUẢ CÔNG BẰNG KHI ĐỦ DUYÊN

Hình ảnh
Nhân quả nghiệp báo rất công bằng, làm phước thì được an vui hạnh phúc, làm ác thì phải chịu quả báo khổ đau. Luật nhân quả rất công bằng không hề thiên vị một ai, khi hội đủ nhân duyên. Giết người thì mạng đền mạng, đó là luật pháp thế gian không thể chối cãi được, nhưng cũng tùy theo mức độ mà luật pháp có thể gia giảm. ------------------------------------------------------ Có lần đang giữa trưa hè nóng bức, vua Ba-tư-nặc thân hành đến chỗ đức Phật, sau khi đảnh lễ xong, Ngài ngồi xuống một bên thưa rằng: - Kính bạch đức Thế Tôn, có một người triệu phú thành Xá-vệ vừa mất đi không có con nối dòng, nên con đến để kiểm tra tài sản, số tiền lên đến hơn tám triệu tiền vàng được sung vào công quỹ; đó là chưa kể đến tiền bằng bạc và đất đai ruộng vườn. Thức ăn của vị triệu phú này chỉ có cháo tấm chua còn sót lại, đồ mặc chỉ vài ba bộ quần áo bằng vải gai bình thường, các đồ dùng trong nhà không có gì quý giá ngoài những chiếc xe cũ kỹ. Nhà vua vừa nói,

KINH NGƯỜI VỢ MẪU MỰC

Hình ảnh
Chính tôi được nghe, lúc Đức Thế Tôn còn lưu trú tại vùng Ba-ga  thì sự việc này xảy ra. Cha và mẹ của Na-ku-la là một trong những cặp vợ chồng giàu có nhất ở vùng này. Họ cũng còn là các Phật tử thuần thành, gương mẫu. Càng về già, cha của Na-ku-la càng lâm trọng bệnh. Một hôm nọ, bệnh của ông trở nên ngặt nghèo hơn nhưng vợ ông vẫn bình tĩnh và khích lệ chồng đúng tinh thần chánh Pháp.   - Anh thương yêu của em, chúng ta là đệ tử của Đức Thế Tôn, chớ rời bỏ xác thân này với một tâm hồn còn đầy ái luyến, vì đây là nghiệp cuối đời không tốt cho sự tái sinh. Thế Tôn luôn quở trách điều này. - Anh thương yêu của em, người hãy an nhiên mà ra đi, đừng có bận lòng, lo lắng: “Vợ ta sẽ không đủ sức nuôi dưỡng các con và không thể xoay sở nổi cho gia đình.”  Xin anh chớ có lo lắng như vậy. Về phần mình, em sẽ cố gắng dệt vải nhiều hơn, chải lông cừu nhiều hơn. Em có thể thay thế anh nuôi nấng và giáo dục cho con cái nên người. Em sẽ lo chu tất cho gia đình mình. - Anh thươn

LÒNG ĐẦY GIẾNG VƠI

Hình ảnh
Một vị thiền sư đi ngao du thiên hạ, khi đến một vùng núi nọ thì bị ốm nặng.   Ông được một bà goá là chủ quán trà cứu và đưa về nhà chăm sóc. Mặc dù không biết tung tích vị thiền sư, quán nghèo thưa thớt khách, ...  không có tiền nhưng người phụ nữ vẫn tận tình chăm sóc và cứu chữa cho ông. Hơn 3 tháng ròng vị thiền sư mới bình phục. Cảm động ân tình của bà chủ quán, vị thiền sư trước khi rời đi dành một tuần liền để đào một cái giếng cạnh quán cho bà goá tiện dùng nước, không phải ra tận suối gánh nữa. Không ngờ, từ khi dùng nước giếng mà vị thiền sư đã đào để pha trà bán, trà của bà goá có mùi thơm thật đặc biệt và vị của trà cũng rất ngon. Ai uống một lần cũng phải quay lại. Tiếng lành đồn xa, quán trà của bà goá khách đến đông nườm nượp. Người đàn bà goá trở nên giàu có từ đó. Ít lâu sau, vị thiền sư có dịp ghé qua quán để thăm lại ân nhân của mình, thấy cơ ngơi khang trang, vị thiền sư rất mừng cho bà goá. Khi hỏi về giếng nước, bà goá than phiền với thiền sư: “Giếng

GƯƠNG NHÂN QUẢ: SỰ KỲ DIỆU CỦA SÁM HỐI

Hình ảnh
Thầy Kiến Châu (thân phụ tôi) cứ kể mãi câu chuyện này và hỏi tại sao tôi không đăng lên báo để mọi người cùng có được lợi ích? Lúc nghe thầy kể, tôi rất hoài nghi, dù thầy nói câu chuyện này có thật một trăm phần trăm. Nhưng sau này, khi đã dịch nhiều tác phẩm, thấm thía các câu chuyện trong đó, tôi nghĩ rằng, cũng nên viết ra đây (do chính người trong cuộc kể lại cho thầy nghe). “Thời thiếu nữ bà Thu là hoa khôi trong xóm, nên có rất nhiều chàng trai đeo đuổi cầu hôn. Nhà nghèo, bà xin vào làm việc cho một hãng sữa ngoại và giữ chức thủ quỹ. Nhờ ngày ngày khéo xén bớt tiền hãng giấu làm của riêng, bà để dành được tới hai lon guigoz lượng vàng. Từ đó, cuộc đời bà phất lên, kinh tế khá giả. Sau một hồi kén cá chọn canh, bà sánh duyên cùng với một bạch mã hoàng tử và sinh được ba con trai, sống sung túc ở thành phố. Bạn bè trang lứa nhìn vào phải phát ghen với hạnh phúc của bà – đã đẹp mà lại giàu, sinh con như ý, lấy chồng xứng đôi….Trời cao dường như quá ưu đãi bà.