Hỏi: Tôi tu pháp môn Tịnh Độ và đã quy y Tam Bảo (Phật, Pháp, Tăng). Trong kinh Vô Lượng Thọ lại nói:

Phẩm 38: A Nan bạch rằng: “Cõi Phật tịnh đó, chưa từng có được, con cũng nguyện thích sanh về cõi đó”. Thế Tôn bảo rằng: “Người sanh nước đó, đã từng gần gũi, vô lượng chư Phật, trồng các cội đức. Muốn sanh về đó, cần phải nhất tâm, quy y chiêm ngưỡng”.

Phẩm 43: Nếu có thiện nam, và thiện nữ nào, được nghe danh hiệu Phật A Di Ðà, hay sanh một niệm, với tâm vui thích, quy y chiêm lễ, y giáo tu hành, phải biết người nầy, được lợi ích lớn, sẽ đặng công đức, như trên đã nói, tâm không hạ liệt, cũng không cống cao, thành tựu căn lành, thảy đều tăng thượng, phải biết người nầy, không phải tiểu thừa, trong giáo pháp ta, được xưng gọi là đệ tử bậc nhất. Cho nên bảo ông, thế gian Trời Người, A Tu La ... nên: vui thích tu tập, sanh tâm hy hữu, ở trong kinh nầy, sinh tưởng đạo sư.

Vậy, tôi có cần phải quy y trở lại với Phật A Di Đà không? Nếu tôi quy y với Phật A Di Đà tôi có bị tội là “phản bội” đức Phật Thích Ca Mâu Ni không?


Trả lời:


Quy Phật là quy y với hết thảy Tam thế Nhất thiết chư Phật, mà đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật là đại biểu. Tam thế nghĩa là quá khứ, hiện tại và vị lai. Nhất thiết nghĩa là mười phương chư Phật cũng chỉ là một trong Nhất Chân pháp giới. Vậy, Phật Thích Ca Mâu Ni, Phật A Di Đà, Phật Dược Sư ... và hết thảy chúng sanh đều là Tam Thế Nhất thiết chư Phật. Đây là nói thể tánh hoàn toàn Thanh Tịnh và Bình Đẳng của Nhất Chân Pháp Giới của chư Phật. Lại nữa, quy Phật cũng có nghĩa là trở về với bản tánh giác ngộ viên minh của chính mình.


Nếu chúng ta đã quy y Tam bảo rồi, thì không nên quy trở lại nữa. Bỡi lẽ khi nếu chúng ta quy y trở lại, có nghĩa là chúng ta còn mê hoặc điên đảo, còn phân biệt Phật Phật khác nhau chẳng đồng.


Phật có buồn không, nếu chúng ta quy Phật này, bỏ Phật kia? Phật là bậc toàn giác thấu rõ mọi tánh dục của chúng sanh, vì thương xót chúng sanh mê hoặc điên đảo nên thị hiện ở thế gian này để phá mê khai ngộ. Chúng ta càng mê, thì Phật càng thương xót, đó là tâm “vô duyên đại từ đồng thể đại bi” của Phật. Chúng ta chẳng nên đem tâm phàm phu, vọng tưởng phân biệt chấp trước của mình mà gáng lên Phật, điều này xin quí vị tự mình nên tư duy.


HT Tịnh Không dạy, buông bỏ ý nghĩ riêng của mình là giác mà không mê, chánh mà không tà, tịnh mà không nhiểm.Vì sao? Vì nếu còn có ý nghĩ riêng là còn kiến tư phiền não, còn bị mắc vào các tướng người, tướng ta, tướng chúng sanh và thọ giả ... Còn có ý nghĩ riêng, tức là còn có Nhị tâm: phân biệt chấp trước, không thanh tịnh bình đẳng. Nhất tâm nghĩa là nhìn thấy mọi sự, mọi vật đều là A Di Đà Phật, tất cả Phật, Bồ-tát, trời, người, quỹ thần, súc sanh, yêu ma quỹ quái .... đều là A Di Đà Phật. Như thế mới gọi là Nhất tâm, mới gọi là Vô Thượng Bồ-đề tâm. Vì sao? Vì tất cả chúng sanh đều có đầy đủ đức tướng của Như Lai, nếu ta chưa thấy tất cả chúng sanh đều là Phật, thì nơi mình chẳng thể nào giác ngộ Phật tánh.

Baì viết sưu tầm trên mong rằng sẻ giúp ích được các bạn đồng tu trên bước đường tu học , sẻ bớt phiền nảo đối với những bạn còn suy nghỉ rằng ta niệm danh hiệu A DI ĐÀ PHẬT, là bỏ đi ĐỨC BỔN SƯ THÍCH CA CỦA chúng ta , chúng ta đừng chấp như vậy, còn chấp còn chướng ngại, chẵng phãi ĐỨC BỔN SƯ của chúng ta khuyên ta niệm danh hiệu Đức Phật A DI ĐÀ sao, vậy thì ta nên y giáo phụng hành.

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

THUYẾT NÓI VỀ SÁT ĐẠO DÂM

Lời Khấn Nguyện Linh Thiêng

NỢ MẠNG CHÚNG SANH