TÔI KỂ BÀ NGHE

Tôi kể bà nghe... 
Lũ trẻ bây giờ yêu nhau rất lạ kỳ. 
Chúng nó bảo yêu say đắm, yêu hết mình, 
Mà chẳng có bao nhiêu đôi đi được với nhau đến cùng trời cuối đất. 
Chúng nó lướt qua cuộc đời nhau như chẳng có gì để mất, 
Biến "Tình yêu" thành cái định nghĩa hết sức tầm thường...
Tôi kể bà nghe...
Tôi với bà tình thương mến thương
Hơn sáu chục năm trời mà thấy vẫn còn chưa đủ...
Lũ trẻ bây giờ chán rồi bỏ nhau, thất tình khóc xong rồi ngủ,
Sáng mai tỉnh dậy lại tươi tắn rêu rao :"Tìm một nửa thất lạc của đời mình"
Tôi kể bà nghe...
Ngày xưa chúng mình cứ phải cân nhắc bên hiếu, bên nghĩa, bên tình.
Bây giờ chúng nó nhắm mắt đưa chân mà chẳng một lần nhìn lại,
Chúng nó cứ mù quáng buông mình trôi đi mãi
Chẳng biết đâu mới là giới hạn, để dừng lại cho những tháng ngày sau...
Tôi kể bà nghe...
Tuy chúng mình già nhưng chẳng yếu lắm đâu!
Trái tim tôi với bà vẫn còn đập những nhịp nguyên lành cho những yêu thương ngọt ngào phía trước,
Lũ trẻ bây giờ trao cho nhau trái tim đã bao lần bị ném, vùi, vỡ xước...
Rồi chúng nó tự hỏi mình, đau khổ tại vì đâu?
Tôi kể bà nghe...
Tại vì chúng nó không biết trân trọng nhau!
Ở thời của chúng mình, cái gì vỡ thì cùng nhau hàn gắn,
Chúng nó thích tân thời, chúng nó ham vứt đi để mua cái mới...
Nên chúng nó chẳng giữ được cái gì bền vững vượt thời gian...

Vì cuộc đời ta chẳng có mấy ai để yêu thương, nên xin bạn hãy trân trọng...
Tình yêu thương phát xuất từ trái tim luôn là tình cảm nồng ấm nhất, hạnh phúc nhất...
Cuộc đời đó... có bao lâu mà hững hờ?
Hãy yêu thương, và trân trọng tình cảm của những người xung quanh, bạn nhé



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

THUYẾT NÓI VỀ SÁT ĐẠO DÂM

Lời Khấn Nguyện Linh Thiêng

NỢ MẠNG CHÚNG SANH